Chương 280: Cyberpsycho Sighting: Giá trị ( thượng )
Kẹt kẹt ——
Kèm theo một hồi âm thanh chói tai, Lâm Dược đưa tay đẩy ra tạp vật ngăn tại trước mặt Brendan, rất hứng thú nhìn chằm chằm linh hồn nhân cách hoá ở trong máy móc này.
“Ờ ! Ta cảm giác toàn thân thoải mái không thiếu, hô hấp đều có sức lực.”
“Cám ơn ngươi, nam hài có khuôn mặt mơ mơ hồ hồ soái .”
Rebecca uống Cocacola ở bên cạnh, vỗ vỗ Brendan, biểu lộ phảng phất đang nói : Xem bạn ta thú vị không.
Giới thiệu bạn tốt cho người mình thích đúng là một chuyện đáng giá vui vẻ.
Có đau đớn, sẽ biểu đạt tố cầu, không chỉ là người máy công ty đẩy ra để làm marketing… Bởi vì nó sẽ áp dụng lôgic tặng đồ miễn phí vô cùng gần sát với hành vi trấn an của nhân loại để diễn tả lòng tốt —— Vừa so sánh như vậy, những AI cường đại trong Cyberspace ngược lại càng giống chương trình lạnh nhạt nghiền ép nhân loại.
Bất quá về việc Brendan biết mình thế nào, bao quát có vẻ như hắn đều xem thấu mặt Lâm Dược có Behavioral Imprint-synced Faceplate.
“Camera… Hoặc thiết bị thu thập quang học của ngươi ở chỗ nào?”
Lâm Dược không có nghĩ vấn đề quá phức tạp, dù sao trong xã hội lạnh lùng thời nay, Brendan chính xác biết cách nói chuyện để cho người ta cảm thấy thoải mái, cũng khó trách Rebecca ưa thích nó như thế.
“Ngươi quá mạo muội, may mà ta không thể nói bậy a —— Đó là con mắt của ta, ta bây giờ đang nhìn ngươi đây? Đến nỗi ta nhận biết ngươi như thế nào, vậy quá đơn giản, nghe đám láng giềng nói chuyện trên đường liền tốt.”
Ngô…
Không có sức thuyết phục gì quá lớn.
Dù sao Lâm Dược cũng không nhớ ra mình từng nói nhiều bí mật như vậy với kẻ nào trên đầu đường, đến nỗi nó hình dung mình là BUG —— Emma nối vào hệ thống của Clouds cũng từng làm cho mình hơi sợ, cho nên hắn cũng không suy nghĩ quá sâu xa về chuyện này.
“Nói như vậy, ngươi xem như đã gặp qua ta, ngươi hẳn là… tài sản của công ty nào vậy?”
Brendan: “S.C.S.M, đây là cài đặt gốc cũng là tên công khai của ta —— Bất quá đám bạn tốt đều gọi ta là Brendan. ta muốn hỏi một chút , lần trước ngươi cùng tới cao ốc bên cạnh ta với một kẻ cao lớn.”
“Xem dáng vẻ tâm sự trầm trọng của các ngươi, giải quyết được phiền phức chưa ?”
Lâm Dược nghẹn lời.
“Đúng vậy Brendan, đã giải quyết, nhưng… Kẻ cao lớn kia xảy ra chút vấn đề.”
Brendan phát ra một tiếng biểu thị đồng tình.
“Rất tiếc khi nghe điều này, để ta cung cấp vài câu chuyện cười cho đỡ buồn a ?”
Rebecca tựa hồ cũng không muốn để cho tâm tình của Lâm Dược hạ xuống bởi vì việc này, cười nói: “Brendan rất có một tay khi nói chuyện cười !”
Lâm Dược không muốn cự tuyệt đề nghị của 2 kẻ đáng yêu này ——
“Ok, nói a.”
Brendan nói: “Hàng năm, Night City có tổng cộng khoảng 30 ngàn nạn nhân của Cyberpsychosis nộp đơn xin nhận hỗ trợ từ quỹ khuyết tật, trong đó trường hợp hai chân mất đi năng lực hành động đã chiếm 50%, nhưng vì sao chúng ta lại rất ít khi thấy có ai ngồi xe lăn trên đường đâu?”
Lâm Dược nghĩ nghĩ, Rebecca đã cướp trả lời trước ——
“Là do bọn hắn không tiện đi ra ngoài!”
Xem ra Rebecca không hiểu được câu nói đùa của Brendan, Lâm Dược thăm dò mà trả lời: “Bởi vì bọn hắn đều là kẻ lừa đảo, là như thế sao?”
Rõ ràng, Brendan biết cái gì gọi là chuyện cười.
“Không, đó là bởi vì giá xe lăn ở Night City còn đắt hơn hơn việc thay Cyberware vào hai chân!”
Kèm theo tiếng nói rơi xuống, bên miệng Rebecca còn dính chút Cocacola, ngơ ngác nhìn Brendan.
Tê…
Đây cũng quá nhạt đi.
Xác định không phải đùa nhạt sao?
Nhưng mà Brendan còn chưa nói xong, “Vì sao có nạn nhân chỉ đi nhận một lần hỗ trợ rồi dừng lại, sau đó tài khoản cá nhân đã bị dọn hết tiền đi nữa nha?”
Lâm Dược: “Không biết… Uy, Brendan, ta cảm thấy ——”
Hắn muốn nói Brendan dường như đã thoát ly phạm trù nên suy tính khi nói đùa nhạt của một đài máy bán hàng tự động.
“Đó là bởi vì bọn hắn mới lắp 2 cặp đùi đã biến thành Cyberpsycho, tiếp đó tiền liền bị MaxTac và nạn nhân mới cầm đi rồi!”
Mẹ kiếp!
Lâm Dược chửi bậy trong lòng một hồi.
Kể cả Rebecca cũng nhíu lại khuôn mặt vỗ vỗ nó, “Brendan, việc này cũng không buồn cười.”
Tốt a, có vẻ như tại Night City, những câu chuyện này cũng không tính là gì.
Nhưng nói thật, Lâm Dược cuối cùng đã hiểu vì sao Rebecca muốn lôi kéo mình tới kiến thức Brendan, mặc dù trò đùa không quá buồn cười, nhưng nó quả thật vượt qua thuộc tính của máy bán hàng tự động, thậm chí càng thêm ưu tú hơn một ít công ty chuyên môn làm người máy an ủi.
“Brendan, ngươi cũng quá giống người.”
Lâm Dược tán thưởng một tiếng.
Bởi vì hắn phát giác được cỗ máy này có vẻ như hiểu việc chung quanh là một loại bệnh trạng siêu việt lôgic, cho nên mới cầm nó làm trò đùa.
“A, tuyệt đối đừng nói như vậy, mặt ta đều đỏ lên.”
“Vạn nhất bởi vì xấu hổ mà cháy hỏng, công ty liền sẽ thu ta về, các láng giềng nhất định sẽ thương tâm.”
Lâm Dược và Rebecca nhìn nhau rồi nở nụ cười.
Đi dạo với người như Rebecca cả ngày, tâm tình không thể nghi ngờ đã cực kỳ buông lỏng, ngắn ngủi đi qua, Lâm Dược nói: “Cám ơn ngươi Brendan, Rebecca, ngươi cũng là ——”
Rebecca uống xong nước ngọt đã nấc nhẹ một cái, khoát tay nói: “Nên quên đi hết thảy chuyện không vui, huống hồ to con kia còn sống đâu, miễn là còn sống thì tương lai vẫn có hy vọng.”
Nhưng mà Brendan lại chọc thủng.
“Mặc dù nói như thế, nhưng mà Becca dường như lại rất ưa thích làm một ít chuyện nguy hiểm, việc này rất để cho người ta lo lắng.”
Mặt Rebecca đỏ lên, “Vậy không giống nhau, Edgerunner trong Night City đều làm thế để kiếm tiền sinh tồn.”
Nói đến phần sau thì âm thanh còn càng ngày càng nhỏ…
Thế là.
Góc nhỏ bên cạnh bậc thang của Megabuilding H8 đã tràn đầy khí tức vui vẻ.
Ngay tại khi mấy người hưởng thụ lấy ấm áp không nên có của thành phố này, Lâm Dược ở một lần tình cờ quay đầu lại, liền thấy một thân ảnh đứng cạnh thùng rác ở góc lối vào, hắn vô ý thức nhíu mày để tay ở bên hông ——
Có người vô thanh vô tức nhích lại gần, hơn nữa mình ngược lại còn không phát giác được gì cả.
Đây là…
Rebecca lại tùy tiện, “Nếu không thì chúng ta đi thôi, bái bai Brendan, hình như có người khác muốn mua đồ.”
Đang khi nói chuyện, tiểu nữ hài liền định lôi kéo Lâm Dược rời đi, nhưng mà Brendan luôn luôn có giá trị cảm xúc rất cao lúc này lại trầm mặc vô cùng, Rebecca còn chưa đi một bước, ngực liền bị một cánh tay chặn lại…
Rebecca đầu tiên là sững sờ, cho rằng Lâm Dược lúc nào trở nên gan to như vậy, vừa định quát lớn hắn không cần làm vậy ở nơi công cộng, nhưng mà âm thanh của Lâm Dược lại thình lình truyền đến từ bên trên.
“Không thích hợp.”
Cơ hồ không có chút ngưng trệ nào, Rebecca liền móc ra súng đeo sau áo jacket rộng lớn.
Rebecca mặc dù thần sắc nghi hoặc, nhưng nàng biết trực giác chiến đấu của Lâm Dược rất chính xác…
Thừa dịp khoảng cách này, nàng cũng đang nhìn tên kia.
Liền như là kẻ lang thang thường thấy của Night City, quần áo từ tài liệu nhân tạo kém đã rất lâu chưa được rửa, cách thật xa cũng tản ra một mùi hôi chua và hư thối, một chiếc quần đùi rách rưới và một đôi giày có phong cách hoàn toàn không hợp, giống như chủ nghĩa Neo-Kitsch mà các cô nương The Mox hay mặc…
Cả người rất gầy, nhưng thứ để cho Rebecca vì thế mà choáng váng lại là hai bắp chân tản ra hàn quang bạc dưới đầu gối hắn.
Night City có đủ loại Cyberware, rất bình thường nếu gặp thứ chưa từng thấy, nhưng bằng vào vẻ ngoài liền có thể nhìn ra nó rất mới, tuyệt đối không phải là kẻ mặc như người vô gia cư này có thể gồng gánh nổi.
Hắn một mực cúi đầu, đầu tóc rối bời có chỗ thắt và bết lại đã che phủ khuôn mặt, Rebecca khom lưng muốn nhìn thử gia hỏa này đến cùng có tình huống gì ——
Một giây sau, hắn bỗng nhiên ngẩng mặt lên.
Hắn thậm chí còn chẳng còn nửa cái cằm, nướu thì đầy những sợi dây kim loại, đáng sợ giống như khuôn mặt ngạnh sinh sinh chịu một quyền rồi cái cằm bị hất bay toàn bộ.
“Ầm ——”
Trong mắt Rebecca, con ngươi tên kia nhanh chóng lấp lóe một cái.
Lâm Dược nhàn nhạt nói: “Cyberpsycho.”
Rebecca không nói chuyện, chỉ là tóm chặt khẩu súng hơn, tiện thể dùng ánh mắt còn lại đánh giá Brendan sau lưng…
“Ách… Hello ! Naderson!”
“Đã lâu không gặp, muốn uống chút gì không ? Cà phê? Trà ? Hoặc là Soda hay nước Sparkling… Ngươi nhìn rất tuyệt.”
Từ lúc Brendan đột nhiên ngậm miệng, Lâm Dược liền biết nó tuyệt đối đã quan sát được gia hỏa này đến, dưới mắt vậy mà đang sợ giống người bình thường.
Nhưng Brendan lấy được chỉ là một mảnh trầm mặc.
Lâm Dược nhìn quảng trường chung quanh một chút, cách không xa có mấy đội Tyger Claws vây quanh xe gắn máy tại góc đường, có khiêng Katana trên bờ vai mơ hồ kể những câu chuyện cười tục tĩu.
Sau lưng còn có Rebecca, nàng mặc dù là tay súng rất tuyệt, nhưng có một vấn đề chính là không có Implant tăng mạnh phản ứng.
Cho nên mình phải làm đến nhất kích mất mạng, dù sao Cyberpsycho thường là không có cảm giác nào, hắn phàm là đụng tới Rebecca thì sẽ là một phiền toái lớn.
Bất quá mạnh hơn thì chẳng lẽ còn vượt được kẻ lợi hại như Adam sao?
Dù là Cyberpsycho thì vẫn có thể giải quyết.
Đến nỗi vì sao Lâm Dược biết gia hỏa này lắp Cyberware tăng phản ứng, đó là bởi vì Oracle đều sớm đã liệt ra Cyberware trên người tên kia, phần lớn là đồ không có trong kho số liệu, nhưng Sandevistan lại rõ ràng vô cùng.
Nếu như đoán không sai… Đó chính là ác quả gần nhất sau khi chính phủ Night City và công ty thả lỏng điều kiện hạn chế Cyberware quân dụng.
“Một tên Cyberpsycho mà thôi”, ý nghĩ như vậy để cho Lâm Dược có xúc động hạ thủ trước, đến nỗi cục diện rối rắm ra sao thì cũng không phải là phạm vi hắn cần suy tính.
“Ách, Becca, Lin, không cần làm gì.”
Brendan vội vàng nói.
Lâm Dược nghe được Brendan sau lưng nói nên có chút do dự ——
“Đây chính là Cyberpsycho a.”
Rebecca lầu bầu.
Dường như đã quyết ý để cho Lâm Dược và Rebecca không nên dính vào việc này, Brendan cấp ra đáp án của mình, “Bạn tốt, nếu không có ai trợ giúp ngươi, vậy Cyberware có vấn đề trên người ngươi sẽ khó có thể làm được cái gì…”
Brendan thậm chí còn biết những chuyện này, bất quá hiện tại không phải thời điểm để suy nghĩ tới.
Còn không đợi Lâm Dược nói gì, Brendan nói tiếp: “Lina không tới với ngươi sao ? Naderson… Làm phiền ngươi tránh đường ra, không cần chặn lấy các láng giềng khác được không?”
Loại đề nghị không đáng tin cậy này, lại thêm là một bộ máy móc nói ra, Lâm Dược sao có thể tin.
Dù sao Brendan có ý tứ là một chuyện, nhưng liên quan đến an nguy của hai người bọn họ thì lại là một chuyện khác.
Nhưng mà tên Cyberpsycho kia nghe nói như thế, vậy mà thật sự tránh ra.
Ánh mắt Lâm Dược cổ quái, dường như không hiểu rõ tại sao Cyberpsycho sẽ phục tùng an bài của máy móc.
“Ách —— Lui xa một chút, nếu như ngươi lui đủ xa, ta sẽ nói cho ngươi Lina ở đâu, được sao?”
Thế là dưới tình huống Lâm Dược và Rebecca mang theo trợn mắt hốc mồm, tên kia quả thật lui về phía sau, không nhìn cỗ xe lui tới ở cửa ra vào Megabuilding, trực tiếp lui ra sau.
Tiếng thắng xe dồn dập vang lên không ngừng.
Tài xế thò đầu ra giơ nắm đấm chửi mắng kẻ lang thang đứng tại giữa đường, bọn hắn không bao lâu liền tụ tập lại.
Một màn này tự nhiên đưa tới chú ý của Tyger Claws đối diện ——
“Đi nhanh đi, Becca, đi cùng với bạn của ngươi.”
Rebecca giật giật tay áo Lâm Dược, “Đừng náo ra động tĩnh quá lớn ở trên đường, đừng quên.”
Cô nương cũng đang nhắc nhở Lâm Dược, gần nhất đầu gió đỉnh sóng, vẫn là thiếu sinh sự thì tốt hơn.
Khi Lâm Dược và Rebecca đi ra, kẻ chặn đường cái bắt đầu chậm rì rì xê dịch bước chân, đi tới trước Brendan, đường cái hỗn loạn dần dần khôi phục qua lại bình thường ——
Lâm Dược hai người nhìn xem tên kia, Rebecca còn thầm nói: “Người điên này sẽ không làm gì đối với Brendan a? Lại nói Cyberpsychosis không phải là kẻ gặp người liền giết, hoàn toàn không biết nói chuyện giống ngươi sao?”
“Chúng ta xem một chút đi, ngươi cũng đừng tùy tiện động thủ, tiểu thư Emma đã nhắc nhở chúng ta.”
Lâm Dược cau chặt lông mày, gật đầu một cái.
Dùng Optic rút ngắn khoảng cách, Lâm Dược nghe được thanh âm đứt quãng của Brendan.
Đại khái là có quan hệ với Lina, cũng không biết Lina là người nào của hắn.
Ngay tại khi hai người lo nghĩ Brendan có thể xảy ra chuyện hay không, một hồi vang động kịch liệt truyền đến, tên Cyberpsycho kia dí trán vào cơ thể của Brendan, tiếp đó huy động từng lần nắm đấm, vỏ bọc ngoài của Brendan lập tức lõm xuống…
Máy bán hàng tự động nhân cách hoá còn đang kêu đau, càng không ngừng giải thích cái gì.
Nhưng mà không đợi hai người phản ứng lại, một đội Tyger Claws phụ cận lưu loát mà đi qua, Optic trên mặt kẻ cầm đầu giống như là phong cách siêu nhân trong manga, mặc sơmi hoa, chi dưới là chân đao màu đỏ tươi tiêu chuẩn của Tyger Claws.
“Uy! Hỗn đản nhà ngươi làm gì ở chỗ này đây?”
“Kẻ không coi ai ra gì ——”
Tyger Claws tụ tập đi lên đều có khẩu âm đánh lưỡi từ Kansai, kẻ cầm đầu thấy ngăn lại vô hiệu liền dứt khoát đưa tay đè lại bả vai, trực tiếp giật hỗn đản không ngừng đánh máy móc này ra tới, rồi lập tức lên gối một cái !
Chân qua cải tạo có sức mạnh cũng không nhỏ, tên Cyberpsycho như kẻ lang thang kia lập tức khom lưng quỳ xuống đất.
Nhưng hắn vẫn lẩm bẩm một ít từ ngữ hỗn loạn không có ý nghĩa, Tyger Claws cầm đầu nắm lấy mái tóc bết của hắn, “Fuck, kẻ nhà ngươi có mùi giống như vừa lăn qua đống phân, làm gì đó ? Điên rồi sao ?! Tìm thống khoái tại phụ cận Clouds ——”
“Là ngươi?”
Tyger Claws mắng lấy mắng lấy không hả giận được, còn duỗi ra chân đá hắn mấy lần.
Phát giác kẻ quỳ dưới đất không có chút lòng liêm sỉ và ý phản kháng nào, hắn rất là nổi giận đã kéo lên tóckẻ lang thang, Tyger Claws nhìn thấy khuôn mặt thảm thiết của hắn xong còn có chút chấn kinh, nhưng khi thấy rõ ràng thì lại biến thành cười ha ha.
“Nghe con đĩ kia nói ngươi sắp không được ? Đây không phải thật tốt sao, còn có khí lực đấm máy móc.”
Một hồi cười ha ha, âm thanh chói tai để cho Lâm Dược và Rebecca đều nhíu mày không thôi.
“Lina… Trả cho ta.”
“Ngươi nói cái gì?”
Tyger Claws bóp lỗ mũi tiến đến cạnh kẻ lang thang để nghe rõ hỏa này đang nói gì, sau đó chậm rãi ngồi thẳng lên, khóe miệng nở nụ cười lỗ mãng và giễu cợt.
“Mấy vị tiên sinh, buông tha người đáng thương này a, chỗ của ta có thể cung cấp trà lạnh để hạ nhiệt.”
Brendan tựa hồ có chút hoảng, vội vàng ngăn cản.
“Câm mẹ mồm vào !”
Có Tyger Claws giơ ngón tay giữa lên.
Trong nháy mắt, ánh mắt của kẻ lang thang kia tựa hồ không còn rung rung, mà là một loại ánh sáng tràn đầy hi vọng.
Nhưng mà có người lập tức đánh nát thanh tỉnh trong chớp nhoáng này.
“Lina? Ngươi khoan hãy nói —— So với hàng ở Japantown thì đúng là thoải mái hơn, giá được đưa ra bởi nhiều người bán khác nhau cũng cao, bất quá chúng ta tự tiêu hóa, đáng giá không ít tiền đâu.”
“Lần trước gõ nát chân của ngươi, còn không có trí nhớ? Thực sự là ngu xuẩn không có thuốc nào cứu được nữa.”
Rebecca nghe được âm thanh không chút che giấu nào kia, vừa nhìn về phía đội tuần tra NCPD nơi xa tựa ở góc tường để hút thuốc, muốn lao ra chửi mắng lũ khốn kiếp này.
“Lui ra phía sau Rebecca, tên kia…”
Rebecca cảm giác cơ thể chợt nhẹ, Lâm Dược dắt nàng di động về sau mấy bước, cước bộ vừa dừng lại, một cái bóng thấy không rõ đã lập loè trong khung cảnh, giống như xuất hiện ảo giác.
Kẻ vừa mới còn phun ra từ ngữ ô uế đã mất đầu, chỉ có phần cổ trống rỗng, Synth -Blood tựa như suối phun ở cửa ra vào toà thị chính Night City…
“Ta thao!”
Một tên Tyger Claws trong đó sờ sờ chất lỏng ấm áp trên mặt, thất thanh hô to!
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập