Trong bóng tối vòng sáng nhanh chóng co lại, ngưng tụ thành một đóa đèn diễm, rơi vào trên ngọn đèn, một nữ tử áo đen nâng một ngọn đèn đi ra từ trong bóng tối.
Nàng vòng qua một ít ghế dài, đi tới trước mặt Bạch Long Vương, dùng ánh đèn cẩn thận chiếu vào mu bàn tay của hắn, nói: “Ngoài mọc vảy còn gì nữa không?”
“Trường hợp nặng sẽ mọc mang cá, tay chân sẽ biến thành vây cá, sẽ thay đổi hình dạng, sẽ chỉ muốn ở trong nước.”
“Đây là hóa yêu.” Hàn Dĩ Đồng khẳng định nói, biến dị là tên gọi chung của thân thể biến hóa sau khi bị truyền nhiễm, đại đa số là biến dị bất quy tắc, biến thành quái vật, hiện tượng như vậy thường được xếp vào dạng biến dị trên diện rộng.
Người bị biến dị bình thường đều rất nghiêm trọng, đương nhiên cũng có một ít người bị ký sinh đoạt xá, biến dị không phải thân thể, mà là nội tâm.
Mà loại biến dị thống nhất này, người bị truyền nhiễm đều biến dị thành một loại, tỉ như hiện tại trên người Bạch Long Vương đang phát sinh loại tình huống này còn gọi là hóa yêu.
“Trong hiệp hội các ngươi người đầu tiên hóa yêu là ai?”
Bạch Long Vương hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Nữ nhi của hội trưởng chúng ta.”
“Nữ nhi của Lam Kình nữ sĩ?” Hàn Dĩ Đồng truy vấn.
Trong Hải Dương Hoàn Cảnh Bảo Hộ Hiệp Hội, tất cả mọi người sẽ lấy danh tự một sinh vật biển, mà Lam Kình thì là danh tự của hội trưởng bọn họ.
“Hiện tại nàng thế nào rồi?” Hàn Dĩ Đồng lại một lần nữa hỏi.
Nhưng mà lần này Bạch Long Vương lại trầm mặc, hắn không có trả lời vấn đề này.
“Hiện tại nàng thế nào rồi?” Hàn Dĩ Đồng lại một lần nữa hỏi, lần này thanh âm của nàng càng thêm uy nghiêm một chút.
Hải Dương Hoàn Cảnh Bảo Hộ Hiệp Hội là đăng kí ở Hải Thị này, nơi này cũng là tổng bộ của hiệp hội, bọn họ sẽ chủ động gánh chịu xử lý ‘Sự kiện’ có quan hệ với hải dương, cho nên trên quan trường Hải Thị, bọn họ rất quen thuộc nhau, thậm chí có thể nói là rất nhiều bằng hữu.
Đây cũng là vì sao, Hải Dương Hoàn Cảnh Bảo Hộ Hiệp Hội phát sinh chuyện như để lộ thần bí, lại có thể kéo dài hết lần này đến lần khác, cuối cùng kéo dài tới đều bị người ta báo cáo đến trong kinh.
Mà trong kinh cũng phái nàng một nghiên cứu viên cấp một đến, cũng không phải nói nàng lợi hại hơn người của Tịnh Linh Cục ở Hải Thị hiện tại, mà là nàng đến là một loại thái độ, cũng là một loại giám sát cùng nhắc nhở, đương nhiên, năng lực của bản thân nàng cũng rất mạnh, rất thích hợp xử lý sự kiện lần này.
“Người hóa yêu đầu tiên, bình thường chính là nguyên mẫu thể của truyền nhiễm, ngươi không muốn nói, là sợ chúng ta sẽ giết nàng?”
Lời nói của Hàn Dĩ Đồng để Bạch Long Vương trầm mặc.
Trầm mặc không đáp, chính là ngầm thừa nhận.
“Ngươi quên nguyên tắc xử lý sự kiện thần bí sao? Đừng bao giờ đặt đồng tình cùng tình thương của ngươi lên một người đã bị ký sinh cùng biến dị, ngươi đồng tình đáng thương nàng, đó chính là tổn thương đối với nhân loại vô tội khác, nàng đã không còn là đồng loại của chúng ta, nàng đã là yêu, mà ngươi cũng đang hóa yêu, ngay từ đầu ngươi liền bị nàng ảnh hưởng, hoặc có thể nói là các ngươi, các ngươi cho nàng thời gian đồng hóa các ngươi.”
Bạch Long Vương trầm mặc, không nói một lời, nhưng Hàn Dĩ Đồng giơ lên đèn cầm trong tay, chiếu vào mặt của hắn, như muốn thấy rõ ràng hắn có thật sự đúng như lời mình nói hay không, còn giống như đang uy hiếp hắn, dò xét hắn.
Ánh mắt Bạch Long Vương hiển nhiên có chút thay đổi, hắn bắt đầu hoài nghi mình.
“Chẳng lẽ ta thật sự như lời nàng nói, không, ta rất minh mẫn a, mỗi một sự kiện ta làm đều là trải qua nghĩ sâu tính kỹ.” Bạch Long Vương thầm nghĩ.
Hàn Dĩ Đồng cầm đèn bắt đầu vòng quanh Bạch Long Vương, nói; “Người đi ra từ trong trụ sở các ngươi, sau đó bị chuột ăn hết chính là ai?”
“Đó là bằng hữu của ta, là một vị chấp sự —— Kim Thương.” Bạch Long Vương nói.
“Ta nghĩ, hắn dùng ý chí ngoan cường trốn ra để báo tin. Các ngươi đều muốn giải quyết nội bộ, kì thực là cho nàng thời gian.” Hàn Dĩ Đồng khẳng định nói.
“Không, không đến mức, Kim Thương ý thức hỗn loạn, hắn đã điên, làm sao có thể là vì ra ngoài truyền tin được chứ?”
“Như vậy, ta hỏi ngươi, trong nội bộ chỗ các ngươi, có người từng đưa ra mời người bên ngoài đến giúp đỡ hay không?”
“Có.”
“Kết quả cuối cùng của bọn họ đây?”
Bạch Long Vương sắc mặt thay đổi.
Bởi vì hắn phát hiện, những người đã từng đưa ra muốn mời người bên ngoài đến giúp đỡ kia, trên cơ bản đều đã điên.
“Ngươi lưu lại đi, ngươi trở về sẽ chỉ bị lợi dụng, sẽ bị nàng phát giác được chúng ta đến.” Khi Hàn Dĩ Đồng nói đến đây, thân thể Bạch Long Vương đột nhiên bắt đầu run rẩy lên.
Giống như có loại ý chí nào đó muốn khôi phục trong thân thể hắn, muốn khống chế ý chí của hắn.
Chỉ thấy thân thể hắn nhanh chóng sụp xuống, đổ trên mặt đất hóa thành một vũng nước.
Nhưng bóng tối lại dâng trào ở giờ khắc này.
Mà Hàn Dĩ Đồng duỗi ra ngón tay vẽ một vòng tròn hư ảo trên vũng nước, nói: “Họa Địa Vi Lao.”
Vũng nước kia lưu chuyển trái phải, đúng là đều không ra được, tùy theo nước lại đứng lên, một lần nữa biến thành người, chỉ nghe Bạch Long Vương lớn tiếng nói: “Nhanh, giam cầm ta.”
“Yên tâm, muốn đi cũng không đi được.”
Hàn Dĩ Đồng nói xong xoay người rời đi, đèn dời đi, bị thân thể nàng ngăn trở, bóng tối nháy mắt bao phủ Bạch Long Vương, nguyên bản trên người hắn là sẽ phát sáng, nhưng trong một vùng bóng tối này, lại trong nháy mắt liền bị thôn phệ.
. . .
Cửa của Bùi Thị Trảm Quỷ Kiếm Đường bị đẩy ra.
Ở sát vách Dạ U Nhược về tới trước đang rửa mặt, nghe được tiếng mở cửa trong yên tĩnh, nàng đột nhiên mở miệng nói: “Ngô di, ta muốn ngày mai tự trở về.”
Nữ tử trung niên kia trầm mặc một chút, nói: “Hải Thị ban đêm vẫn là rất nguy hiểm, ta sợ sẽ có nơi chiếu khán không được.”
“Bùi Củ đi đâu cũng một mình đi, trước đó, hắn một mình đạp xe đi khu bắc, hôm nay cũng một mình đi đến Thanh Đại Lâu, ta cảm thấy hắn là một người rất dũng cảm, ta muốn hướng hắn học tập.” Tiếng của Dạ U Nhược rất êm tai, nhưng cũng rất bình tĩnh, có một loại hương vị khẳng định đã làm ra quyết định.
“Tiểu thư, hắn sở dĩ một một mình, là bởi vì cha mẹ hắn không ở bên cạnh, mà gia gia duy nhất lại phải trông coi kiếm đường, hắn chỉ có thể một mình, mà ngươi không cần như vậy, mặc dù ngươi không thể không đến bên này, nhưng lão gia phái ta tới chiếu cố ngươi, ta liền không thể để ngươi mạo hiểm.”
“Nói câu không dễ nghe, hắn như vậy, đột nhiên ngày nào đó chết ở trên đường Hải Thị cũng không ngoài ý muốn.” Ngô di kia rất nghiêm túc nói.
“Ta mặc kệ, ta liền muốn một mình đi, ngươi muốn theo thì theo, nhưng không muốn xuất hiện bên cạnh ta.” Dạ U Nhược có chút ngang ngược nói.
Ngô di trầm mặc một chút, tùy theo trả lời: “Biết, tiểu thư.”
“Bất quá, tiểu thư, chức nghiệp kiếm sĩ này đã xuống dốc, năng lực của kiếm sĩ quá đơn nhất, cho dù hắn có dũng cảm hơn nữa, cũng chỉ có thể trở thành một người trợ thủ, coi như kết giao bằng hữu ở đây, chức nghiệp tầng dưới chót như kiếm sĩ, không thích hợp trở thành đồng bạn tham bí (tìm tòi bí mật).”
Dạ U Nhược trầm mặc, nhưng không có lên tiếng, chỉ là hất nước lạnh lên mặt.
Mà đổi thành bên cạnh, Bùi Củ đang ăn, gia gia lưu cho mình đồ ăn khuya, người thân thể đang lớn, dễ dàng nhanh đói.
Ánh đèn mờ nhạt chiếu vào hai người một già một trẻ, làm bạn với cái bóng dưới đất.
Thân vẫn chỉ tiêm
Tên sách lại đổi a, có một thư hữu nói, đặt tên « ngã tại kiếm đường trảm quỷ đích na ta niên » (những năm ta trảm quỷ ở kiếm đường), cảm giác tên này cũng rất tốt. Bất quá, tên sách hiện tại này, cũng là thư hữu trong bầy đặt.
Lúc ấy, ta đặt rất nhiều tên sách, ta cùng biên tập đều thích cái đầu tiên.
Tên sách 【 âm ảnh vật ngữ ] 【 bội kiếm âm ảnh hành ] 【 mạc gian dị văn lục ] 【 siêu phàm luận kiếm ] 【 phồn hoa lạc cấm ] 【 La Sát hải thị trảm quỷ kiếm khách ] 【 ngã tại la sát hải thị đương kiếm hào ]
Cuối cùng cầu phiếu cùng cất giữ.
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập